Chuyện nhà sư cõng cô gái trẻ
Một chú tiểu đi cùng với sư thầy của mình. Họ đi đến bên dòng sông và gặp phải một khúc sông sâu. Tại đây họ gặp một cô gái trẻ đang bước tới lui trên bờ sông, trông cô có vẻ bồn chồn lo lắng. Thấy thế, nhà sư hỏi cô gái:
-"A di đà phật. Thí chủ có chuyện gì mà lo lắng như vậy?” .
-“Bạch Thầy! Nhà tôi có việc, tôi phải về nhà sớm nhưng tôi không biết bơi, tôi không thể qua sông. Thầy có cách nào có thể giúp tôi qua sông được không?" . Cô gái đáp.
-“Ồ, đừng lo! Tôi sẽ giúp đưa cô qua sông”. Nhà sư nói.
Và sau đó, nhà sư đã cõng cô gái trên lưng để lội qua bờ sông bên kia. Qua đến nơi, Nhà sư đặt cô gái xuống rồi chào tạm biệt. Cô gái rất cảm kích nói lời cám ơn sư thầy.
Hai thầy trò lại tiếp tục cuộc hành trình. Chú tiểu nhìn mọi chuyện diễn ra trước đó, chú rất khó hiểu và bất bình. Vì chú biết giới luật, nhà sư không được phép đụng chạm nữ giới. Chú cứ ấm ức giày vò vì chuyện này suốt đường đi. Nhiều lần muốn chất vấn sư thầy nhưng ngập ngừng chưa thốt được.
Cuối cùng, khi không thể kìm nén được lòng mình, chú ta hỏi sư thầy:
-"Thưa Thầy, chúng ta là người xuất gia, tại sao thầy lại cõng cô gái đó?" . Chú tiểu hỏi.
Sư thầy nghe hỏi, chỉ mỉm cười và nói:
- “Ta đã đặt người phụ nữ đó xuống ở bờ sông bên kia rồi, sao con vẫn còn cõng cô ấy đến bây giờ?”.
Giúp người là một việc cao quý, không vì những tiểu tiết và thành kiến mà từ bỏ việc giúp người.
Cuộc sống sẽ có những lúc mọi việc không được như ý ta mong muốn, biết nắm biết buông đúng lúc sẽ mang lại cho chúng ta sự bình yên từ trong tâm.
Nguồn: Sưu tầm