Câu chuyện này kể về một người sở hữu hai chiếc chậu lớn để khuân nước. Trong hai chiếc chậu, một chiếc lành lặn hoàn hảo và một chiếc có một vết nứt nhỏ, khiến nước trong chậu rò rỉ và chỉ còn một nửa.
Mỗi ngày, người nông dân đều dùng hai chiếc chậu để khuân nước. Chiếc chậu lành lặn luôn cảm thấy tự hào vì sự hoàn hảo của nó, trong khi chiếc chậu còn lại luôn thấy áy náy vì không thể hoàn thành nhiệm vụ của mình.
Một hôm, chiếc chậu nứt nói với người chủ:
- "Tôi rất xấu hổ về bản thân. Tôi xin lỗi ông!".
Người chủ ngạc nhiên và hỏi:
-"Ngươi xấu hổ về điều gì?".
Chiếc chậu nứt đáp:
-"Chỉ vì lỗi của tôi mà ông không nhận được đầy đủ những gì xứng đáng với công sức của ông!".
Người chủ nhanh chóng nói:
-"Không đâu, khi trở về, ngươi hãy để ý đến những luống hoa bên lề đường".
Thế là, trên đường về ngày hôm ấy chiếc chậu nứt để ý nhìn con đường và thấy dọc theo lề đường là những luống hoa tươi rất đẹp. Chiếc chậu nứt cảm thấy khuây khỏa hơn và vui vẻ một lúc. Nhưng khi trở về nhà, nó vẫn chỉ còn chứa nửa số nước.
Chiếc chậu nứt tiếp tục xin lỗi:
-"Tôi xin lỗi ông!".
Người chủ đáp:
-"Ngươi không nhìn thấy rằng hoa chỉ mọc bên lề đường phía của ngươi sao?
Ta đã nhận ra vết nứt của ngươi và tận dụng nó. Ta đã gieo hạt giống hoa bên lề đường phía bên ngươi và trong những ngày tháng qua, ngươi đã giúp ta tưới nước cho chúng. Ta đã hái những bông hoa đó để trang trí ngôi nhà. Nếu không có ngươi, ngôi nhà của ta sẽ không thể ấm cúng và duyên dáng như thế này".
Mỗi người chúng ta đều có những khuyết điểm như chiếc chậu nứt kia. Hãy tận dụng những khuyết điểm đó để tạo ra điều tốt đẹp.
Nguồn: tổng hợp